Trang chủ » eSports » Liên Minh Huyền Thoại » LMHT: Truyện ngắn “Chim sẻ và nhánh cây” – Tiểu sử tướng mới Taliyah

LMHT: Truyện ngắn “Chim sẻ và nhánh cây” – Tiểu sử tướng mới Taliyah

Team XemGame | 29/04/2016 11:24

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

Vì sao Taliyah phải chạy trốn? Taliyah đã gặp Yasuo như thế nào, quan hệ giữa hai người là gì? Tất cả sẽ được giải đáp sau đây

Truyện ngắn “Chim sẻ và nhánh cây” được Riot cho ra mắt để giới thiệu tướng mới Taliyah– vị tướng thứ 131 của Liên minh huyền thoại. Đồng thời trong truyện ngắn cũng có nhắc tới Yasuo, vị hiệp khách lang thang của chúng ta vẫn đang trên đường đi tìm lại công lí. Không làm mất thời gian của các bạn nữa, đọc truyện nào

manhnt - 4/29/2016 9:29 am

“Sức mạnh của ngươi là để hủy diệt. Không muốn dùng nó sao? Tốt thôi. Cứ để nó kéo ngươi chết chìm như một tảng đá đi.”

Đó là những lời cuối cùng Taliyah nghe được từ tay thuyền trưởng Noxus trước khi ngụp xuống dưới làn nước mặn, và nó vẫn ám ảnh cô. Bốn ngày đã trôi qua kể từ khi cô trốn thoát thành công và đặt chân lên bờ biển. Đầu tiên cô chạy, và rồi, khi không còn nghe được tiếng xương gãy của những người nông dân Ionia và đám lính Noxus nữa, cô đi chậm lại. Cô lần theo dãy núi cao, không dám ngoái nhìn cuộc tàn sát sau lưng. Tuyết bắt đầu rơi từ hai ngày trước. Hay là ba nhỉ; cô chẳng nhớ nổi. Sáng nay, lúc Taliyah đi qua một điện thờ trống rỗng, bầu không khí ảm đạm bắt đầu tràn qua thung lũng. Gió mạnh hơn, xua tan màn mây, làm lộ ra bầu trời trong xanh, màu xanh thật thuần khiết đến nỗi cô tưởng mình lại đang bơi giữa đại dương. Cô biết bầu trời này. Hồi nhỏ, cô từng thấy nó bao trùm trên mặt cát. Nhưng đây không phải Shurima. Gió nơi này đâu có chút gì tỏ ra chào đón cô.

Taliyah vòng tay quanh người, cố nhớ lại hơi ấm quê nhà. Tấm áo choàng ngăn cô với trời tuyết, nhưng khí lạnh vẫn tìm đường len lỏi vào trong. Một nỗi cô đơn vô hình lẩn khuất đâu đây, ngấm sâu vào xương thịt. Cô khuỵu xuống khi nghĩ đến cảnh phải ở cách quá xa những gì mình yêu mến.

Cô đút sâu tay vào túi áo, những ngón tay run rẩy lần tìm vài cục đá để kiếm chút ấm áp.

“Mình đói. Chỉ có thế thôi,” Taliyah nói cho không ai cả và cho tất cả. “Một con thỏ rừng. Một con chim nhỏ. Đấng Sáng Tạo ơi, con còn chẳng bắt nổi một con chuột nếu nó ló mặt ra nữa.”

Lời vừa nói, tiếng tuyết kêu lạo xạo đã vang lên cách cô vài bước. Thủ phạm gây ra nó, một đám lông màu xám không to hơn hai nắm tay cô, đang thò đầu khỏi hang.

“Cảm ơn,” cô thì thầm qua hai hàm răng đang đánh lập cập. “Cảm ơn. Cảm ơn.”

Con vật tò mò nhìn Taliyah trong lúc cô lấy một viên đá nhẵn nhụi ra khỏi túi và đặt nó lên ná. Cô chưa từng bắn khi đang quỳ, nhưng nếu Đấng Sáng Tạo đã ban cho món quà này, cô sẽ không bỏ phí nó.

Con thú vẫn ngắm Taliyah xoắn dây để cố định viên đá. Cái lạnh vây quanh làm tay cô hơi cóng. Khi đã đủ độ căng, cô thả tay ra và, thật không may, hắt hơi một cái.

Hòn đá lao vụt qua màn tuyết, và sượt luôn qua bữa ăn đang chờ sẵn của cô. Taliyah đổ ập ra sau, thất vọng hét lên một tiếng dài vang vọng giữa không gian tĩnh lặng. Cô cố hít thở sâu, mặc cho cái lạnh bỏng cháy trong cổ họng.

“Giả như mày là thỏ sa mạc đi, nếu đã có một thì sẽ có cả tá quanh đây,” Taliyah nói vào cái hố nơi con thú từng xuất hiện, niềm lạc quan bướng bỉnh đã quay lại.

Ánh nhìn của cô rời khỏi miệng hang tiến ra xa hơn trong thung lũng. Cô nheo mắt dõi qua cơn mưa tuyết không ngừng rơi xuống. Ở đó, bên kia rặng thông lẻ, cô giật thót mình khi thấy một người đàn ông ngồi trong điện thờ. Mái tóc đen dài tung bay trong gió, đầu gục xuống ngực. Ông ta không ngủ cũng chẳng thiền. Cô thở phào nhẹ nhõm. Không gã Noxus nào lại làm trò này cả. Cô nhớ đến bề mặt thô ráp của điện thờ, nơi cô từng lướt tay dọc theo những bờ rìa chạm trổ.

Dòng hồi tưởng chấm dứt bởi một tiếng động bất chợt. Ầm ầm, ầm ầm. Taliyah cố trụ vững, chuẩn bị cho cơn địa chấn. Nhưng nó không xuất hiện. Tiếng động dần chuyển thành âm thanh đáng sợ của tuyết nghiến trên đá. Taliyah quay lại phía ngọn núi. Cả một bức tường trắng đang ập đến.

Cô cuống cuồng bỏ chạy, nhưng kiếm đâu ra chỗ trốn. Cô nhìn xuống tảng đá nhô lên, thầm mong có được cái hang an toàn như con thú nhỏ kia. Cố gắng tập trung trong tuyệt vọng, cô tóm lấy nó, kéo thật mạnh. Một loạt cột đá bung ra từ mặt đất, chắn trước mặt cô vừa đúng lúc cơn tuyết lở đập tới với một tiếng ầm nặng nề.

Tuyết tràn qua chướng ngại mới được tạo ra và tuôn như thác xuống thung lũng bên dưới. Taliyah nhìn theo trong lúc tấm màn trắng chết chóc nhấn chìm ngôi đền.

Đợt tuyết lở đi nhanh như khi đến. Ngay cả gió cũng ngừng. Tĩnh mịch lại đè nặng lên cô. Người đàn ông với mái tóc đen dài đã chết trong hầm mộ bằng băng đá dưới kia rồi. Cô được an toàn, nhưng bao tử cô quặn lên khi nhận ra: cô không chỉ làm hại một người vô tội; cô đã chôn sống ông ta.

“Đấng Sáng Tạo ơi,” Taliyah nói cho không ai cả và cho tất cả, “con đã làm gì thế này?”

Liên Minh Huyền Thoại

Liên Minh Huyền Thoại

▪ Đánh giá: 7.4 sao (2636 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: MOBA

▪ Nhà phát hành: VNG

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày