Truyện dài LMHT: Valoran của những huyền thoại – Tập 1

Team XemGame | 07/12/2015 17:25

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

https://img-cdn.2game.vn/pictures/img//2015127/19deb53a1f1f7b7f408331a0bc15758e/truyen-dai-lmht-3-1449483599.jpg

Lấy từ bên trong cơ thể hắn một vật lấp lánh, hành động tiếp theo thật chậm rãi. Vật đó nằm trên tay của Viktor, ngay cả chính Jayce cũng không tin vào mắt của mình, nó hoàn toàn giống hệt như viên tinh thể đã bị phá vỡ trước đó. Điều vô lí lúc này, là nó đang xuất hiện ngay tại đây, bởi chính tay anh đã đập vỡ nó ở Zaun rất lâu rồi cơ mà. Jayce vừa muốn chạm vào nó, thì Viktor đã nhanh tay cất giữ vào trong cơ thể hắn lần nữa.

“Biết nó ở đâu không ? Một mảnh nhỏ này chưa là gì đâu. Ta còn biết cà một kho báu đầy ắp thứ này nữa kìa.”

Tiếng lùng sục bên ngoài, không lâu sau đó, Vi dẫn đầu một đội quân vệ binh tuần tra qua nơi ở của Jayce. Vừa chạm mặt nhau, cô nàng đã vội vàng trước :

“N-Này, anh cũng nhận được báo động chứ ? Tôi nhận được tình báo rằng Viktor đi vào đây, cẩn thận nhé Jayce. Nhớ là phải giao trả hắn nguyên vẹn về Zaun đấy, đừng có nghĩ đập hắn vỡ vụn thành từng mảnh nữa. Nếu có chuyện không hay xảy ra thì đừng mong ăn bánh của Caitlyn nữa đâu nhé !”

“Rồi, rồi” – Jayce vẫy tay – “Nếu không có gì thì chúc cô may mắn. Với lại, nếu như ta tóm được hắn, cô phải giúp ta có một cuộc hẹn với Cait…”

“Nói gì chứ ?”

Vừa nói, Vi đập hai cánh tay chan chát vào nhau. Jayce vội bước vào trong nhà và đóng chặt cửa vì hoảng hồn. Bấy giờ thì anh mới phát hiện Viktor đang lục lọi cái tủ lạnh của mình khi vừa bước vào nhà. Vật mà hắn đang cầm trên tay, chính là cái bánh ngọt quý giá của Caitlyn làm tặng cho anh vào lần gặp mặt trước. Viktor không hề hay biết điều đó, hắn đưa cái bánh lên cao muốn bỏ tọt vào mồm. Jayce khi này mới thất kinh hồn vía mà hét lớn :

“Dừng lại mau, không phải cái đó, nếu ông ăn nó…”

Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, Viktor đã nuốt chửng nó ngay khi Jayce kịp tiếp tục.

“Ngươi bảo sao ? Chỉ là cái bánh ngọt thôi. Ta cũng cần những chất hữu cơ thiết yếu để duy trì cho bộ não hoạt động đấy. Đừng nghĩ là ta không cần ăn uống khi ở thể trạng này nhé, nếu không ăn, bộ não ta sẽ yếu ớt chẳng kém gì các ngươi khi đói cả đâu.”

Vừa nói, Viktor vừa cười thật khoái chí. Riêng Jayce thì hoàn toàn không để ý đến từng lời của Viktor khi này. Anh chỉ muốn vác cây búa trên tay mà đạp hắn bay như quả banh golf về tận Zaun ngay lập tức mà thôi. Nhưng trước tiên, Jayce đã nắm vạc áo của hắn mà nhấc bổng :

“Trước khi giải thích lý do tại sao ngươi còn viên tinh thể, hãy nói ta nghe ông sẽ dùng nó vào việc gì ? Nếu có ý đồ không hay với thế giới, thì chính tay ta ngay nơi này sẽ đập ông ra từng mảnh vụn.”

“Anh bạn trẻ, bỏ ta xuống trước đi” – Viktor chỉ đẩy nhẹ hai tay của Jayce xuống – “Đây là một câu chuyện dài đấy, ta không biết nên bắt đầu từ đâu để mà kể cho ngươi nghe đây.”

“Đừng có vòng vo, ta không có thời gian rãnh rỗi để nghe ông luyên thuyên về mấy chuyện không đâu.” – Jayce có vẻ mất bình tĩnh.

“Thế thì đơn giản thôi, ngươi nghĩ rằng thế giới này liệu có thật sự yên bình không ?” – Một lần nữa Jayce muốn đáp lại, nhưng Viktor đã chen ngang “Thôi nào, ngươi nói có hay không thì câu trả lời cũng sẽ có khiếm khuyết. Thế giới này, chỉ tạm thời yên bình mà thôi.”

Nói đến đây, Viktor đã cười sặc sụa. Nhưng chính những hành động kỳ lạ đấy lại hấp dẫn Jayce từ lúc nào.

“Ông đang đề cập đến chiến tranh toàn lục địa ? Chiến tranh cổ ngữ ? Hay đại loại…” – Anh thắc mắc

“Đều không phải, là cuộc chiến hư không giữa loài người và các sinh vật từ bên trong lục địa hư vô. Cũng chưa hẳn là thế” – Khi này, Viktor mới nâng viên tinh thể lên cao “Nhưng chính thứ này, sẽ mở cánh cửa đưa kỷ nguyên Valoran trở nên một tương lai mới, con người sẽ ngày gần với đấng sáng tạo hơn mà thôi. Chẳng phải, ngươi cũng nghĩ về nó rồi sao ? Ngươi thừa biết một mảnh tinh thể thế này đủ để làm những gì cơ mà. Nếu ta dẫn ngươi đến nơi có hàng chục, thậm chí hàng trăm mảnh tinh thể như thế này, ngươi sẽ làm được những gì với chúng ? Con người là một loài ngu muội, chỉ những kẻ vĩ đại như ta với ngươi, mới đủ tư cách để dẫn dắt chúng mà thôi, Jayce.”

Vừa nghe nói đến tên mình, Jayce đã giáng một búa vào giữa mặt Viktor, tuyệt không nương tay :

“Tên ngu muội chỉ có ông thôi. Còn ta là một trong số loài người. Có vẻ ông không hiểu rồi thì phải, ta bảo là nói ra cái lý do ông dùng nó vào việc gì. Nhưng bản thân ông không muốn nói, ta đành gửi trả ông về Zaun mà thôi.”

Hít một hơi thật sâu, Jayce muốn lần vung búa tiếp theo sẽ khiến cho Viktor ngất đi. Anh hít một hơi để cầm chặt cây búa thủy ngân bấy giờ.

“Khoan, được rồi. Ta sẽ mở ra cánh cổng hư không nối liền với Valoran.”

“Càng nói càng chẳng ra gì.” – Jayce tặc lưỡi.

“Ngươi đúng là chẳng nhìn xa được cả” – Viktor dùng cây gậy trên tay của hắn quét thành một màn hình lập thể ba chiều, mô phỏng toàn bộ những điều hắn sắp nói – “Những con quái vật mà chúng ta tìm được, bằng một cách nào đó đã từ hư không đến thế giới này. Chúng không đơn giản chỉ với nhiệm vụ tàn phá thế giới, và câu hỏi mà ta cũng thắc mắc rằng, ai là kẻ đứng sau bọn chúng ?”

Jayce đến lúc này mới có chút bần thần, Viktor tiếp tục :

“Ngươi nghĩ thế nào, nếu như số lượng sinh vật đó tràn ngập từ khắp nơi trên thế giới ? Chỉ đơn giản là con người sẽ nhanh chóng bị xóa sổ mà thôi. Ta muốn đích thân mở ra cái thứ được cho là chỉ có trong truyền thuyết, ta muốn tận mắt nhìn rõ được hư không. Nếu may mắn, ta sẽ tạo ra các cỗ máy chiến đấu từ những sinh vật bắt được. Công nghệ cyborg của ta sẽ thừa sức bảo vệ thế giới này. Thật sai lầm, khi ta nghĩ rằng ngươi sẽ nhìn ra mọi thứ cùng với ta đấy chứ. Thật thất vọng Jayce à.”

Viktor đứng dậy, hắn bước những bước thật chậm rãi ra ngoài, mong sao Jayce sẽ đổi ý mà giúp hắn một tay. Nhưng khi bước đến cửa, thì anh ta vẫn không hề có ý định níu kéo Viktor chút nào.

“Ngươi không cản ta đấy sao ?”

“Cứ thoài mái” – Jayce phủi tay, cánh cửa đã tự động bật ra “Vi đang chờ để đấm mốp cái mặt của ông bên ngoài. Nếu muốn về thì ta cũng chẳng cản đâu. Đi đi.”

Nghe đến đấy, vừa lúc ánh đèn từ bên ngoài chiếu vào bên trong cánh cửa mở, Viktor đã nép qua một bên trước khi bị phát giác :

“Được rồi, ta sẽ cho ngươi xem toàn bộ kế hoạch. Cũng như khi ta lập trình bọn chúng, ngươi cũng sẽ góp phần vào hệ điều hành. An tâm rồi chứ ? Ta còn không có cơ hội dùng chúng vào mục đích cá nhân rồi đấy. Đóng cửa đi Jayce. Ta đã đích thân đến đây, vì chỉ có ngươi mới đủ khả năng để giúp ta mà thôi. Tin ta đi Jayce, đóng cửa lại mau lên.”

Chỉ với cái búng tay, Jayce đã đóng cánh cửa lại. Anh ta bây giờ mới bật cười :

“Thỏa thuận là thế rồi, đừng có nuốt lời. Trước khi nghe ông nói ra kế hoạch gì gì đó, ta muốn biết vào lúc này, để tìm được những viên tinh thể đó, chúng ta sẽ đi đến đâu ? Thú thật thì ta cũng mong chờ chạm vào những viên tinh thể đó hơn là nghe về cái kế hoạch vớ vẩn của ông rồi đấy.”

“Trông ta có giống tên ngốc không ? Ta nói xong, ngươi sẽ đá ta ra ngoài, đúng chứ ?”

Jayce bất chợt đứng dậy, dự định mở cửa ra, thì Viktor đã ngăn lại lúc đó :

“Được rồi, ta tin ngươi. Địa điểm đầu tiên là Shurima. Ngươi đừng nghĩ là dễ ăn mảnh ở đấy, ta nói trước với ngươi, làm không khéo thì mạng của ta với ngươi cũng chẳng có mà trở về đâu.”

“Shurima ? Chẳng lẽ ông muốn…”

“Đúng thế” – Viktor khi này mới chịu nghiêm túc thật sự –“Ta và ngươi sẽ phải chạm trán với thần thánh, và sinh vật đáng sợ canh giữ lăng mộ của thần ngay tại đấy. Con quái vật này, toàn thân bao bọc bằng những tinh thể vô cùng cứng cáp hơn cả kim cương, tổ của nó, là một kho tinh thể khổng lồ mà có mơ ngươi cũng không nghĩ đến được. Ngay bây giờ, ngươi và ta, đang gần bước tiến về với đấng sáng tạo vĩ đại rồi đấy, Jayce…”

Bất chợt, Viktor đứng dậy, đưa tay về phía Jayce. Một lời đề nghị vô cùng hấp dẫn đối với anh…

Liên Minh Huyền Thoại

Liên Minh Huyền Thoại

▪ Đánh giá: 7.4 sao (2636 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: MOBA

▪ Nhà phát hành: VNG

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày