
Amumu thốt lên, lưỡi kiếm cắm vào lưng của nó, nhưng chẳng hề hấn gì, mặc dù vết thương vẫn rỉ máu, nó quay lại nhìn Garen, gào rú thật lớn, rồi gồng mình to ra, to ra nữa, đến mức như cái kích cỡ của nó thật sự có thể nuốt lấy cả một đạo quân, càng ăn nhiều những sinh vật khác, nó càng tăng trưởng. Nó dùng chân của nó, đạp vào Garen, nhưng anh nhanh nhẹn, nhào lộn một vòng để thoát đòn tấn công. Anh đang suy nghĩ cách nào để giết chết cái sinh vật kia, thì Zed đã ở kế bên mình :
– Tránh ra chỗ khác…
Mắt hắn đỏ lừ, sát khí như muốn ăn tưới cả con vật to lớn kia, và cả đội quân như đang chứng kiến một con quái vật thật sự, họ sợ cả Zed. Zed phân ra rất nhiều bóng, nhanh chóng nhảy lên người của con quái vật, tưởng chừng chỉ vài cú di chuyển Zed sẽ rơi xuống, nhưng không hề, Zed và các bóng của mình liên tục di chuyển trên người của quái vật. Đôi chân nhanh nhẹnh và các bước nhảy từ các thớ cơ bắp đó khiến anh trở nên nguy hiểm vô cùng. Zed liên tục đổi chỗ với các phân bóng khiến con quái thú không thể xác định bản thể thật của anh, và đến khi nó dừng hẳn lại, tất cả cái bóng đồng loạt đâm vào cổ nó, đi theo một vòng tròn. Nó rú lên đau đớn, thật sự là Zed đã làm cho con vật biết sợ. Hắn không hề dừng lại, cứ đục khoét đến khi lộ cả phần xương cổ, đồng loạt nhiều nhát kiếm vào đã lấy đầu của sinh vật này. Nó ngã xuống, Zed tiếp đất, cả thân đầy mùi máu tanh, sát khi tỏa ra đến đáng sợ hơn cả con quái vật. Mọi người không dám đứng gần anh, và thật sự Zed mới đúng là quái vật ở ngay lúc này.
Tất cả lùi lại, các con quái vật khác kinh sợ khi sinh vật dũng mãnh nhất của chúng bai trận chỉ trong vài phút xuất hiện. Chúng rú lên, rồi nhảy xuống đất, trốn mất. Zed từ từ tiến lại gần, mọi người sợ đến chẳng dám tiến lên. Zed phải cười to :
– Tất cả mọi người…
Nhưng họ vẫn lùi, Zed quát lên :
– Tất cả mọi người sợ cái gì ? Ta đã giết nó, báo thù cho các anh em đã hi sinh, nay mọi người chẳng dám ở lại với ta sao ? Tất cả đều như nhau cả thôi, bọn Kinkou hay cả loài người. Tất cả đều sợ những gì mà mọi người không kiểm soát được.
Thật ra thì không hẳn, trừ Garen, Katarina, Amumu, Annie và trưởng lão ra, họ không hề sợ Zed, họ biết anh căm thù các sinh vật này thế nào, vì nó đã lấy đi gia đình anh, cuộc sống của anh, và khiến anh như ngày hôm nay, sức mạnh của Zed không phải từ sự hiếu chiến, mà là sự báo thù mãnh liệt. Ahri bước lên :
– Không, Zed…
Zed nhìn sang Ahri, đôi mắt gợn buồn :
– Ngay cả em cũng…
– Không, em không có ý đó, dù anh có thể nào, em biết anh vẫn là Zed, và Zed sẽ không bao giờ hại lấy em.
Rồi Ahri bước lên, cô phóng thích tất cả đuôi hồ ly của mình, đồng thời làm cho tất cả người khác ngạc nhiên, cả hai người họ chẳng có gì phải che giấu nữa cảl. Những ninja khác nhìn họ, tất cả không biết chuyện gì đã xảy ra, cái mà họ nên làm bây giờ, chỉ là quan sát, đội quân nhẫn giả từ phía Ionia đã tự hào rằng họ đã làm xong nhiệm vụ của họ.
“Hãy chuẩn bị, chúng ta sẽ giúp các quân đội khác”
Trưởng lão ra lệnh, tất cả rời đi thật nhanh, Zed vẫn nắm chặt lấy tay của Ahri.
– Zed này, lần tới nếu gặp, đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nhé !
– Anh có thể tự lo được. Chiếng trường không như những lúc em luyện tập. Nhân từ với kẻ thù là nhẫn tâm với bản thân, hãy luôn ở sau anh.
Ahri đang mỉm cười. Và chính ngay vào giây phút này, sự tiên tri của chính bản thân cô đã đến. Ánh mắt cô sâu thẳm, vô tình lại để Zed nhìn thấy. Ngay chính lúc này, cô đã gục ngã xuống trước tất cả :
– Em… em làm sao vậy ? Em không khỏe sao Ahri ?
– Không hề, chỉ là…
Một mũi tên sắc nhọn, bay xuyên từ phía sau Ahri lên trước ngực cô. Mũi tên đầy sát khí và nhanh đến nổi, Ahri không kịp phản ứng gì cả.
– Ahri… không, đừng làm vậy, Ahri… anh và em vẫn còn nhiều nơi chưa đến, chúng ta sẽ sống ở một nơi khác, như một gia đình bình thường mà… Ahri, tỉnh dậy đi, Ahri… Chúng ta đã trải qua nhiều chuyện cơ mà Ahri… Ahri…
Hơi thở của Ahri càng lúc càng khó khăn, vết thương đã xuyên qua lồng ngục, máu đẫm cả bộ y phục trắng như tuyết của cô. Ahri bật khóc, dùng cánh tay run rẩy chạm lấy khuôn mặt của Zed, cô còn rất nhiều điều chưa cùng Zed trải qua, nhưng số phận đã được sắp được, dù muốn hay không cũng chẳng thể nào tránh né được nó cả, cho dù bạn có cố gắng trốn chạy thì cũng một ngày không xa, cũng phải đối mặt với nó mà thôi. Cô gắng gượng để cười với Zed lần cuối :
– Zed, nghe em… đừng giết hại người vô tội… anh làm được không ?
– Anh hứa, Ahri, đừng rời xa anh… hãy ở lại đi rồi chuyện gì anh cũng làm được mà, Ahri… đừng nhắm mắt, Ahri…
Rồi cánh tay cô buông thả, người con gái của số phận đã vĩnh viễn ra đi theo những cơn gió ngay tại xa mạc khô cằn. Zed trừng mắt về phía mũi tên, những kẻ không đủ bản lĩnh đều quỳ mọp xuống sát khí của con quỷ bóng tối này đây…
Ahri sẽ ra sao? Mọi chuyện sẽ kết thúc thế nào? Garen và Katarina liệu có trở về được thế giới của mình? Hãy cùng đón xem tập cuối vào ngày mai
>> LMHT: Trận đấu kéo dài 2h ở rank Đồng đoàn Hàn Quốc
Chuyển trang để xem thêm