Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Zed (Phần 5)

Team XemGame | 20/07/2015 18:03

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

Nhưng có gì đó không bình thường xảy ra với bản thân của Syndra vào ngay lúc này, cô thấy trong cô thể có sự đang thay đổi, áp lực diễn ra bên trong khiến Syndra không chịu nổi phải hét to lên, cả hai quay lại, vị sư phụ kia vẫn đứng yên vì ông ta biết chìa khóa phong ấn sức mạnh Syndra chính là cảm xúc nay đã bị phá vỡ. Zed vọi chạy đến đỡ lấy cô :

– Cô không sao chứ, cô gái ?

“Thằng nhóc, muốn sống thì tránh xa con bé kia ra !” – Ông ta lên tiếng cảnh báo Zed.

Syndra quay lên nhìn Zed, các vết thương của cô đang dần khép miệng :

– Tôi không sao, đây là trận chiến của tôi, cảm anh anh.

Rồi Syndra đứng dậy, chậm rãi bước đến đối thủ của mình :

“Không, không phải là… ngươi sẽ mất kiểm soát khi sức mạnh đó bùng phát sao ?”

Syndra không nói gì, chỉ bật cười, cô vung tay trái, một quả cầu chướng khí đập thẳng vào tên kia, khiến hắn bay xa, nhưng lần này hắn thật sự đã bị thương. Chưa dừng lại, cô tiếp tục tấn công hắn từ mọi phía, và chỉ dùng một quả cầu như mèo đang vờn chuột vậy. Một lát sau, hắn toan tính bỏ chạy khi biết rằng cô đã hoàn toàn giải phóng được linh lực bấy lâu :

“Ta, ta thật sự, thua sao…”

– Hãy đi đi, tôi không muốn gặp ông

Syndra quay đi, nhưng hắn không hiểu chuyện gì xảy ra. Thay vì ra tay kết liễu ông ta, cô đã chọn cách chừa cho đối thủ của mình con đường khác. Nhưng Syndra nào hay được khi trong một trận chiến, nương tay với đối thủ chính là sự tàn nhẫn với bản thân, hắn nghĩ rằng cô quá khinh địch, liền lao tới từ phía sau :

“Chết đi con ranh.”

– Tôi đã tha cho ông rồi…

Syndra vẫn bước đi, cả cơ thể tên kia to lên dần như quả bong bóng, rồi phát nổ. Nguyên nhân là Syndra đã tạo một quả cầu chướng khí trong cơ thể hắn, nếu hắn rời khỏi đây, quả cầu kia sẽ tan theo ngày tháng và hắn bình yên vô sự. Nhưng không hề, hắn đã định tấn công Syndra lần nữa với chút suy nghĩ ngu xuẩn của mình. Chẳng còn cách nào, cô đành phải kết liễu vị sư phụ mà cô từng coi như cha của mình, quả cầu phản ứng ngay khi hắn tiếp cận gần Syndra. Tiếp đến, cô nhìn qua Zed :

– C-Cảm ơn anh…

Syndra chưa dứt câu, cô đã ngã xuống, Zed vội đỡ lấy Syndra. Trong mơ màng, Syndra cảm nhận được Zed đang ẵm lấy mình. Nhưng Zed đang ở hội kín Kinkou thì hà cớ gì lại đến ngôi đền này ? Lúc Syndra tỉnh lại, đầu cô vẫn còn nhức như búa bổ, cô thấy mình đang nằm ở giữa gian phòng, và quần áo đã thay đổi. Cùng lúc đó, Zed bước vào :

– Cô tỉnh rồi đấy sao ?

“Aaaaaaaaaaaa…” – Syndra hét lên.

– Cô làm sao vậy…

Zed bị tiếng hét của Syndra làm giật bắn người.

“Anh… anh đã làm gì tôi lúc nãy ?”

Zed lắc đầu :

– Không có gì, bộ y phục của cô còn tơi tả hơn bộ y phục này nhiều, tôi chỉ thay giúp cô thôi, không phải lo về nó, tôi nhắm mắt lại rồi.

“Vậy… anh có động chạm gì đến cơ thể tôi không ?”

– Không thì làm sao thay y phục cho cô, hỏi lạ nhỉ ?

Syndra đứng dậy, cô tạo một quả cầu trên tay. Zed có vẻ thấy không ổn :

– Cô tính làm gì vậy, cô gái ? Đừng bảo là…

“Anh đi chết đi !”

Syndra hất quả cầu thật nhanh về phía Zed, anh né kịp sang một bên, nó chỉ bay qua mặt, nhưng lại phá nát bức tường sau lưng.

– Cô cũng mạnh đấy, nhưng thôi nào, nếu cô tiếp tục ra tay, tôi sẽ tự vệ đấy.

“Chưa ai dám động đến cơ thể tôi cả !”

Syndra liên tiếp tạo các quả cầu, tấn công Zed. Anh chỉ bật cười, rồi không đánh trả, chỉ né ra, đương nhiên cái chánh điện này thì sao mà chịu được mãi, nó gần như bị Syndra phá nát. Syndra thở hổn hển :

“Còn định trốn sao ?”

Zed tính trả lời, nhưng anh biết rằng nơi này sắp sập. Và thật không may là Syndra ở giữa căn nhà, anh nhìn lên trên, tiếng lịch kịch, rồi trần nhà sập xuống :

– Cô gái, nhảy ra mau…

Syndra nhìn lên, nhưng không còn kịp, Zed dùng thân pháp nhanh nhất, chạy đến chỗ Syndra, xô cô nằm xuống, cả hai đã bị chôn trong đống gạch vụn.

Ở phía trong, mặc dù không thấy gì, nhưng cô cũng chẳng có cảm giác bị thương :

“”Anh ở đâu vậy, không sao chứ ? Trả lời tôi nào !”

– Tôi ở phía trên cô đây, đương nhiên là có sao rồi, cả đống đất đá cơ mà. Được rồi, nằm im nhé, tôi đưa cô ra, nhưng không có đánh tôi nữa nhé.

Syndra không trả lời, Zed gồng mình, hất tung tất cả, rồi anh đỡ Syndra đứng dậy :

– Không sao chứ ?

Syndra không trả lời, nhưng cô có suy nghĩ khác, có lẽ Zed cũng không phải người như cô nghĩ.

“Anh tên là gì ?”

– Không phải cô vừa muốn giết tôi đấy sao ?

Syndra đỏ mặt, cô quay đi :

– Thôi nào, tôi là Zed, còn cô làm gì ở đây ?

Syndra quay lại :

“Tôi là đệ tử của người kia, tên là Syndra. Nhưng Zed này, làm sao anh lại tới đây ?”

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày