Truyện LMHT: Câu chuyện về Noxus và Demacia – Phần 1

Team XemGame | 01/08/2015 16:00

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

noxus_vs_demacia_3.jpg (700×525)

Từ lúc nào Shen tiến tới trước mặt Ezreal, đưa chân mình lên sút thẳng vào bụng Ezreal khiến cho cậu ta hộc máu mồm. Hành động của Shen khiến tất cả phải ngạc nhiên, ngay cả Garen ngông cuồng kia cũng phải có chút sợ hãi mà lùi lại. Sau cú sút vào bụng, liên tục những cú đá vào đầu Ezreal, má trái, má phải, gót đỉnh đầu khi Ezreal gục xuống Shen lại có một cú móc từ dưới cằm lên. Shen vừa ra đòn vừa buông lời thẳng vào mặt Ezreal

– Cậu nghĩ cậu là cái gì mà giám lên tiếng ở đây. Một kẻ tầm thường giám vô lễ với công chúa. (Shen sau khi đánh cho Ezreal chỉ còn biết cố mà thở thì quay lại nói với Zamis tướng quân.) Xin ngài cùng các vị đây hãy để tôi dậy bảo kẻ vô lễ này, tôi sẽ chịu trách nhiệm với hắn.

Ryze cùng Zamis quay sang Jarvan.

– Ngài tính sao?

Zamis lên tiếng.

– Ta biết Garen làm vậy chỉ vì bực tức nhưng lí do cậu ta vừa nói đã làm mọi người ở đây phần nào nghi ngờ. Chính vì vậy không thể dễ dàng bỏ qua được. Zamis, người vừa có được một người hành động khôn ngoan đấy. (Sau khi nói nhỏ với Ryze và Zamis, Jarvan nói lớn cho tất cả biết quyết định của mình.) Lời Garen ta thấy cũng có lí nhưng vẫn chưa đủ thuyết phục, ta quyết định để cậu ta băng qua dãy núi tuyết Castble nơi ngự trị của những người tuyết khổng lồ và lấy cổ kiếm để củng sức mạnh cho Demacia. Mọi người thấy sao? Mọi người khá đồng tình với lời của Jarvan nên ngài tiếp tục.

– Được rồi. Buổi họp sẽ được hoãn lại cho tới khi Ezreal trở về trong năm ngày tới…

Cuộc họp được kết thúc bởi Jarvan. Ryze có chút chùng xuống, phần vì kế hoạch bị gián đoạn phần vì chưa đạt được kết quả như ý trong cuộc họp…

Chiều hôm ấy, Ezreal một mình ngồi trên thành Demacia nhìn xa xăm, mặt trời sắp khuất núi, đàn chim đang bay về tổ, những ngọn đèn cùng thực vật trong khu rừng đang sáng nên… thi thoảng lại có những tiếng thở dài…

Hoàng hôn… bình minh cả hai đều là sự khởi đầu nhưng sao người ta luôn cảm thấy vui khi ngắm bình minh? Còn khi ngắm hoàng hôn thì bao nhiêu nỗi buồn, sự lo lắng lại cứ dồn đến… có lẽ bình minh nó mang đến một sự mới mẻ, người ta được làm những gì mình muốn và hoàng hôn sẽ cất đi sự mới mẻ ấy và bắt đầu một buổi tối mà người ta chỉ có thể ở trong một ngôi nhà để tránh sự nguy hiểm bên ngoài… có lẽ nó cũng giống như hòa bình và chiến tranh, không ai thích chiến tranh cả nhưng nếu không có chiến tranh thì con người ắt sẽ không biết quý trọng hòa bình…

Đang mải suy tư miên mang thì Shen xuất hiện.

– Cậu đang làm gì vậy?

Shen hỏi Ezreal.

– Chào anh. Tôi ổn.

– Xem tôi mang ai đến cho cậu này.

Lux tiến đến từ phía sau Shen cùng cùng một chiếc giỏ có cả đồ ăn lẫn dụng cụ y tế… Ezreal thấy Lux, Lux không còn những bộ váy xòe sang trọng nữa…. thay vào đó à một chiếc váy ngắn cùng chiếc cánh đơn giản nhưng trông rất xinh xắn gọn gàng, định nói một cái gì đó nhưng lại im lặng quay đi ngắm hoàng hôn tiếp. Shen cũng đi để lại khoảng cho hai người không gian riêng.

– Tôi xin lỗi. Tôi không nghĩ anh trai tôi lại làm vậy.

– Không phải lỗi của cô đâu. Đừng tự trách mình.

Lux tiến đến ngồi cạnh Ezreal, lấy trong chiếc giỏ một chút thuốc xoa làm tan vết bầm ra…

Ezreal lúc này nghĩ nhiều lắm! Lux đến, Ezreal càng suy nghĩ nhiều hơn… cậu nhớ lại lúc trưa khi mình bị Garen dẫn đến trước mặt mọi người… “Hắn nói đúng, mình chỉ là một thằng bình thường vô danh. Làm sao xứng với Lux được, cô ấy là một công chúa… người hợp với cô ấy phải là một người trong hoàng tộc. Có lẽ mình sẽ là người phải chấm dứt mỗi quan hệ này…”

Quét chút thuốc trong hộp, Lux đưa tay lên định xoa vào những vết bầm trên mặt Ezreal thì bất chợt cậu đưa tay gạt Lux ra khiến cô mất thăng bằng, giỏ đồ bị rơi xuống… mọi thứ đổ tung tóe ra… Lux không nói gì, cô chỉ im lặng nhặt từng món ăn cô mất công làm ở dưới đất nên, những hộp thuốc cô đã mất công chuẩn bị… từng dòng nước mắt trải dài trên đôi má hồng, giọt nước mắt cô khẽ rơi từng giọt trên trên mặt đất cô đã khóc rất nhiều… ngay cả khi đã nhặt hết mọi thứ rồi để chiếc giỏ lại cạnh Ezreal cô bỏ về vẫn tiếp tục khóc… Thấy Lux như vậy lòng Ezreal như thắt lại “Mình đang làm cái gì vậy? Mình lại để một người con gái nữa phải khóc vì mình sao? Khốn nạn!… Tại sao mình phải làm vậy chứ!!!!”. Lúc này cậu chỉ biết đổ lỗi cho mình, cậu gục mặt xuống đôi bàn tay mà trách móc mình vô dụng… đêm đó Ezreal về phòng rất muộn, Shen vẫn đang ngồi chờ… cánh cửa mở ra, Ezreal thờ thẫn bước vào…

– Cậu không sao chứ?

Shen hỏi.

– Tôi ổn. Chỉ là mọi chuyện đột nhiên xẩy ra quá nhanh thôi.

– Ừmmm. Tôi có chuyện muốn nói với cậu, Ezreal.

Thấy thái độ của khá Shen nghiêm túc, cậu tiến tới chiếc bàn ngồi cùn Shen.

– Chuyện gì vậy?

– Cậu có ghét tôi vì đã đánh cậu không?

– Không đâu. Anh đã cứu tôi mà. Nếu anh không làm vậy có lẽ lũ người kia đã tống tôi vào ngục.

– Hừmmm. Cậu nghĩ được như vậy tôi rất vui. Cậu định bao giờ nên đường?

– Có lẽ là hai ngày nữa.

– Vậy ngày mai tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ.

– Shen này, tôi nghe thấy Jarvan bảo vùng đó có rất nhiều quái vật?

– Đừng lo. Jarvan nói như vậy để mấy lão kia vừa lòng khỏi bàn tán thôi. Nơi đó chỉ có một con quái vật duy nhất là willump.

– Willump?

(Còn tiếp)

>>Truyện dài LMHT: Bilgewater – Thủy Triều Rực Lửa (Hồi 3)

Liên Minh Huyền Thoại

Liên Minh Huyền Thoại

▪ Đánh giá: 7.4 sao (2653 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: MOBA

▪ Nhà phát hành: VNG

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày