Truyện dài LMHT: Bilgewater – Thủy Triều Rực Lửa (Hồi 2)

Team XemGame | 28/07/2015 23:23

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

thuy_trieu_ruc_lua_hoi_2_xg_4.png (92×226)

Hồi Hai – Phần Bốn

Cú Nhảy, Đôi Giày Tuyệt Phẩm, Quả Cam

Ta nghe thấy tiếng gào của Graves khi ta nhảy khỏi cây cầu. Tất cả những gì ta có thể thấy là sợi dây phía dưới. Không cần phải nghĩ về cú rơi thẳng xuống đáy biển tăm tối nữa.

Mọi thứ như mờ đi dưới làn gió ào ạt.

Ta suýt chút nữa đã thét lên sung sướng khi túm được sợi dây, nhưng rồi nó thiêu cháy lòng bàn tay ta như một thanh sắt nung. Cú rơi của ta đã dừng lại bất thình lình, và ta lần theo sợi dây xuống tới phần chùng nhất của nó.

Ta treo mình ở đó một chốc, và chửi thề.

Ta nghe nói rằng rơi xuống nước từ độ cao này thường sẽ không đến nỗi vong mạng, nhưng ta thà thử vận may ở bãi đá bến cảng ở phía dưới ít nhất khoảng 15 mét. Ta có thể sẽ tử nạn, nhưng dù sao đó cũng là một cảnh tượng dễ coi hơn là chết đuối.

Giữa ta và nền đá, có một cặp cáp treo trọng tải lớn chạy từ đây về đất liền, một chiếc chiều đi, một chiếc chiều về. Những cỗ máy ồn ào dùng dầu thô để tiếp nhiên liệu cho chúng. Chúng được dùng để chuyên chở những tảng thịt tinh lọc của lũ sinh vật biển đến khu chợ chính ở Bilgewater.

Đôi cáp treo kêu kẽo cọt như một chiếc xô rỉ sét nặng nề, to như một căn nhà, đang chậm rãi trên đường hướng tới ta.

Ta nở một nụ cười nửa miệng chừng một giây. Đó là, cho đến khi ta nhìn thấy thứ gì trong cáp treo. Ta sẽ chuẩn bị đặt chân mình lên một cái thùng sôi sục toàn nội tạng cá thối rữa.

Phải mất nhiều tháng ta mới dành dụm đủ tiền cho đôi giày này. Dẻo dai như tơ nhện và chắc chắn như thép cường lực, đôi giày này được làm thủ công từ bộ da của một con rồng biển sâu. Có ít hơn bốn đôi như vậy trên toàn thế giới.

Khỉ thật.

Ta căn thời gian nhảy chuẩn xác và hạ cánh vào giữa thùng. Nước thải lạnh buốt thấm qua từng mũi khâu tay cầu kì trên đôi giày vô giá của ta. Ít nhất thì mũ ta vẫn còn sạch nguyên.

Đột nhiên, ta lại nghe thấy tiếng súng rền vang.

Đường dây cáp phát nổ.

Cái thùng rung lên khi nó trượt không phanh khỏi đường dây cáp. Ngọn gió thổi văng ta ra khi cả thùng đâm sầm vào nền đá. Ta cảm thấy nền đất của cả hải cảng rung lắc dữ dội trước khi mọi thứ lộn nhào.

Cả thế giới như đổ sập lên đầu ta, cùng với cả tấn ruột cá.

Khó khăn lắm mới đứng dậy được, ta đảo mắt tìm đường khác thoát thân. Đám thuyền con của Gangplank đang tiến lại gần. Chúng chuẩn bị cập bờ.

Liếc mắt sang, ta kéo lê bản thân về phía con thuyền nhỏ neo đậu gần cảng. Ta chưa đi được nửa đường thì có một viên đạn bay xé gió xuyên qua thân tàu, chọc thủng nó.

Con thuyền chìm dần, và ta khuỵu gối xuống, cảm thấy sức cùng lực kiệt. Ta cố hít thở qua mùi hôi thối bốc ra từ chính người mình. Malcolm đã đứng chặn đường ta. Bằng một cách nào đó, hắn cũng đã tìm được đường xuống đây. Tất nhiên là hắn tìm được.

“Trông mày kìa, không được bảnh bao cho lắm nhỉ?” Graves cười cợt, nhìn ta từ đầu đến chân.

“Đến bao giờ thì mày mới chịu hiểu ra vậy?” Ta nói, đứng thẳng người. “Lần nào tao cũng cố gắng để giúp mày. Tao-”

Hắn bắn thẳng vào mặt đất trước mặt ta. Ta khá chắc rằng đã có một mảnh vỡ đập vào ống chân mình. “Nếu như mày chịu lắng ng-“

“Ồ, tao nghe đủ rồi,” hắn cắt ngang, gằn giọng từng chữ. “Phi vụ lớn nhất trong đời, và trước khi tao biết được điều gì, thì mày đã biến mất.”

“Trước khi mày biết được điều gì? Tao đã nói cho mày- -”

Thêm một phát đạn nổ nữa, thêm một cơn mưa đá vụn, nhưng ta đang chỉ bận tâm đến chuyện quá khứ.

“Tao đã cố gắng để cả hai thoát thân. Cả hai ta đều nhận ra rằng phi vụ đó đổ bể rồi,” ta nói. “Nhưng mày không chịu lùi bước. Mày không bao giờ chịu làm vậy.” Lá bài đã nằm trong tay ta trước khi ta nhận thức được điều đó.

“Tao đã nói với mày rồi, tất cả những gì mày cần làm là hỗ trợ cho tao. Cả hai ta đã có thể thoát được gọn ghẽ – và ôm khoản tiền kếch xù. Nhưng mày lại chạy,” hắn nói, bước tới trước. Gã cộng sự ngày nào của ta dường như đã không còn sau nhiều năm nung nấu hận thù.

Ta không muốn cố gắng nói gì đó nữa. Giờ đây, ta có thể nhìn thấy điều đó trong mắt hắn. Có thứ gì đó đã vỡ vụn sâu thẳm trong đó.

Sau lưng hắn, một tia sáng lóe lên đập vào mặt ta – đó là một kíp đánh lửa. Gã lâu la đầu tiên của Gangplank đã bắt kịp.

Không cần suy nghĩ, ta phi lá bài. Nó liệng sượt qua Graves.

Khẩu súng của hắn cũng khai hỏa.

Lá bài của ta đã hạ gục gã tay sai của Gangplank. Khẩu súng của gã đã kề vào lưng Malcolm.

Đằng sau ta, một tên tay sai khác cũng đổ gục xuống đất, trên tay gã cầm một con dao bén ngọt. Nếu Graves không bắn gã, tên tay sai này có thể đã lấy mạng ta.

Không hẹn mà gặp, chúng ta cùng nhìn nhau. Thói quen xưa.

Tay chân của Gangplank đã ập đến xung quanh, càng lúc càng đông, chúng hú hét và chế giễu. Quá đông để đánh trả.

Điều này không khiến Graves chùn bước. Hắn nâng súng lên, nhưng nó đã hết đạn.

Ta không rút lá bài nào ra cả. Chỉ vô ích thôi.

Malcolm gào lên và lao vào chúng. Đó là cách hắn vẫn làm. Hắn đập dập mũi một gã khốn bằng báng súng, trước khi đám đông lao vào tẩn hội đồng hắn.

Những cánh tay túm lấy ta, giữ chặt đôi tay. Malcolm bị kéo lê đi, máu chảy ròng ròng trên mặt.

Đáng ngại thay, tiếng hò hét của đám đông xung quanh ta đột nhiên im bặt.

Bức tường lâu la tách ra, và một hình bóng quen thuộc mặc áo choàng đỏ tiến về phía ta.

Gangplank.

Nhìn từ khoảng cách gần, lão có khổ người to lớn hơn hình dung. Và già hơn. Những nếp nhăn trên mặt lão rất sâu và mờ đục.

Lão đang cầm quả cam trên một tay, gọt vỏ nó bằng một con dao lưỡi ngắn dùng để chạm trổ. Lão làm việc này chậm rãi, khiến mỗi nhát dao đều tạo ra áp lực đáng kể.

“Nói cho tao biết, các chàng trai,” lão nói. Giọng nói gầm gừ của lão sâu và vang vọng. “Chúng mày có thích vỏ ốc không?”

(Còn tiếp)

>>Truyện dài LMHT: Cuộc hành trình của Ezreal – Phần 7

Liên Minh Huyền Thoại

Liên Minh Huyền Thoại

▪ Đánh giá: 7.5 sao (2926 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: MOBA

▪ Nhà phát hành: VNG

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày