Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 12

Team XemGame | 05/06/2015 18:04

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

Lucian ném hai khẩu súng lên cao, vừa lúc đó anh nắm chặt đôi tay lại. Đôi tay của Lucian phát ra ánh sáng, đó không phải phép thuật thông thường, mà đó chính là các dòng chảy sinh mệnh được đánh thức từ bên trong bản thân, một kỹ thuật của riêng xạ thủ ánh sáng này. Khi hai khẩu súng vừa rơi lại vào hai tay, cũng là lúc mà nó nhận được sức mạnh mới từ Lucian. Anh đưa chúng ra trước mặt và liên tục xả đạn. Chúng không còn là phép thuật từ khẩu súng ánh sáng, đạn của nó xuyên phá các mục tiêu đến tận đằng sau. Chỉ tầm vài giây sau, Lucian cũng khụy chân xuống vì kiệt sức, đồng thời đám lính cũng chẳng còn một ai hiện diện, một đội quân bóng đêm đã gục ngã trong tay của xạ thủ ánh sáng này.

Lucian không ngờ rằng, đến cả bức tranh treo từ đằng sau anh cũng ẩn chứa linh hồn nữa chứ. Nhưng khi nó vừa hiện hữu ra để tung đòn đánh úp, Lucian đưa súng ra phía sau một đòn thiêu cháy cả bức họa ma quái này. Anh nhảy xuống bên dưới và hét thật to lên :

– Ra đây mau, ngươi không còn gì để lẩn trốn nữa đâu. Nếu như ngày đó, ta không thể cứu cô ấy. Thì chính vào lúc này, ta sẽ không chạy trốn số phận của mình nữa.

Tiếng động một lần nữa từ đằng sau, Lucian quay người lại bắn một phát đạn vào hư không. Tiếng kim loại vang lên, và Thresh cũng xuất hiện. Hắn đỡ đòn của Lucian bằng sợi xích của mình, từ từ bước ra trong bóng tối :

– Điều gì khiến ngươi có đủ tự tin để giết ta nào ?

Lucian ôm lấy trán mà bật cười :

– Ngươi quên ta rồi sao, Thresh ?

Con quái vật nhìn anh một hồi, lại đưa ra câu trả lời :

– Những kẻ bại dưới tay ta vô số kể, ngươi là kẻ nào ? Không phải các ngươi đã lấy mất cái lồng đèn của ta rồi sao, ngươi còn muốn gì nữa ?

– Ta là Lucian – Anh gào lên, giận dữ – ngay cả kẻ thù của ngươi mà người cũng chẳng nhớ lấy ?

Thresh im lặng, hắn bật cười, rồi nói với Lucian :

– Ra là cậu bé đó sao, ngươi nên nhớ rằng, cô ấy vì ai mà lại hi sinh tính mạng của mình. Ngươi đừng lãng phí sinh mạng của mình vô ích nữa.

Lucian bắn một viên đạn vào Thresh, hét lớn :

– Câm ngay…

Thresh đỡ nó bằng sợi xích. Một vết nứt trên sợi xích hắn đang cầm, bao tiếng rên rỉ như hàng vạn người đau đớn rú lên, nó làm Lucian phải bịt tai lại vì cái âm thanh này. Thresh lại cười thật man rợ :

– Ngươi biết không, Lucian, sợi xích này được làm từ rất nhiều linh hồn vỡ nát, ngươi lại vô tình làm họ bị thương rồi đấy. Và có lẽ, chính ngươi cũng nhận ra ngươi phải không, Lucian ?

Thresh vuốt sợi xích của hắn, lấy ra một linh hồn thuần khiết còn nguyên vẹn. Lucian kinh ngạc đến đánh rơi cả súng, Thresh chờ có vậy, hắn vung sợi xích trói Lucian lại. Linh hồn được Thresh lấy ra, là Senna, người mà Lucian ngày đem mong chờ. Còn bản thân anh, mặc cho thân xác kia bị giam cầm, nhưng Lucian vẫn không rời mắt khỏi Senna :

– Senna… là em phải không Senna, trả lời anh đi, anh tìm em rất lâu rồi, Senna, em nghe anh nói không… Senna…

– Cô ấy không nghe ngươi nói đâu, tên ngu xuẩn. Ngươi là thực thể sống, còn cô ấy là linh hồn vô tri, làm sao có thể nghe được tiếng của ngươi…

Lucian cứ như vậy gào théo trong vô vọng, Thresh chỉ việc kéo nhẹ sợi xích trong tay đã làm nó siết chặt lại, khiến cho máu huyết của anh từ thất khiếu theo đó mà chảy ra, kèm theo tiếng xương gãy vang lên rất giòn giã. Anh hoàn toàn nằm gục trên nền đất, nhưng vẫn cố gắng lê lết tấm thân này đến bên cạnh lnih hồn của cô gái mang tên là Senna kia. Lucian đã gặp lại Senna, tâm nguyện cuối cùng đã hoàn thành, và chẳng có gì ngăn cản người đàn ông này tìm đến cái chết nữa, nhưng anh không cam tâm vì không thể giải thoát cho nàng khỏi một tên hèn hạ như Thresh. Một giọng nói vang lên chính vào lúc này khiến cho cả Lucian và Thresh cũng phải ngạc nhiên, Senna cất lên tiếng nói của mình với tất cả :

“Ngươi lầm rồi, Thresh à”

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày