Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 3

Team XemGame | 21/05/2015 17:00

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

garen

Garen nghe theo, đem thi thể của nàng tới trước Zilean. Lúc này, Zilean bắt đầu thực hiện nghi thức, đóng băng thời gian xung quanh Katarina. Gió bắt đầu mạnh dần, các ngọn đuốc trong tháp bừng sáng, khung cảnh xung quanh Garen bắt đầu thay đổi, là ký ức trước kia của Garen với Katarina, là khoảng thời gian anh và cô ấy gặp nhau trên chiến trường. Mọi thứ di chuyển thật nhanh, các viễn cảnh thu nhỏ lại, rồi dần tụ về tay phải của Zilean, bất ngờ thứ ánh sáng từ tay trái Zilean nổ ra, rồi bám xong quanh cỗ quan tài đấy. Dần dần, ánh sáng đấy biến mất.

– Chuyện gì đã xảy ra vậy Zilean ? Ngài có thể cho tôi biết không ?

– Ta đã hoàn thành việc của ta rồi.

Garen nhìn vào cỗ quan tài, trông chẳng khác gì như trước. Zilean quơ tay phải, một ngọn lửa nổ ra trước cổ quan tài. Garen hốt hoảng, cầm lấy thần kiếm chỉ về Zilean :

– Ngài đang làm gì vậy ?

– Cậu trai trẻ, cậu nghi ngờ ta sao. Dù cậu có đâm ta bằng thanh kiếm, ta vẫn không thể chết được. Nhưng ta lại chẳng được gì khi gạt cậu, hãy nhìn đi – Zilean chỉ tay về quan tài.

Cỗ quan tài vẫn không sao. Garen ngạc nhiên, Zilean bắt đầu giải thích :

– Thời gian của nó đã ngừng lại, không một sinh vật hay thứ vũ khí nào có thể phá hủy nó, ngoại trừ ta ra. Cậu tin rồi chứ ?

– Tôi xin lỗi vì đã xúc phạm ngài, xin hãy lượng thứ cho kẻ ngu dốt này – Garen đặt kiếm xuống, thở phào nhẹ nhõm.

Zilean cũng chỉ cười :

– Thế được rồi, chẳng sao cả, ta không phiền cậu. Thế cậu có muốn ăn sáng không ? Hãy cầm lấy tay ta nào !

Và rồi, một lần nữa Zilean thực hiện pháp thuật thời gian, lần này, chính Garen đã được đưa về Urtistan thời phồn thịnh. Anh nhìn ra cửa sổ, mọi người vẫn tấp nập ở phố, có điều chẳng phải là ảo ảnh đâu mà là người thật đấy. Rồi anh quay sang, không còn cỗ quan tài của Katarina nữa, anh hỏi ngay Zilean, nhưng Zilean chẳng nói gì nhiều :

– Không sao cả, hãy đi với ta.

Garen cùng Zilean xuống phố, mọi thứ thật đúng như lời đồn, Urtistan là một trong các thành phố phồn thịnh nhất trước khi chiến tranh cổ ngữ diễn ra. Zilean tìm đến một quán ăn, rồi cùng Garen bước vào :

– Hãy cho ta vài con gà quay to béo nhất, với một ít lúa mạch, ta muốn đãi cậu bạn trẻ này một bữa.

Vài phút sau, chủ tiệm đích thân mang ra đãi cho Zilean, ông nói với Garen :

– Cứ tự nhiên, họ không biết cậu là ai cả đâu. Đã lâu rồi cậu chưa được ăn một bữa no nê như vậy phải không ? Tự nhiên đi con trai, không cần giữ thể diện đâu.

Garen đúng thật là lâu rồi, anh chưa ăn gì nhiều thế này. Không cần giữ lấy phong thái đại tướng, Garen làm hết cả con gà, rồi hai con, ba con, cho đến khi no căng bụng. Thấy Garen ăn xong, Zilean cũng tròn mắt ngạc nhiên vì sức khỏe như gấu của anh :

– Đã no chưa cậu trai trẻ ?

– Cảm ơn ngài, ngoài việc giúp tôi còn đãi tôi ăn một bữa no nê, hãy để tôi trả tiền ở đây.

– Cậu có nghĩ rằng loại tiền tệ ở Demacia lại có thể sử dụng ở quá khứ này được sao – Zilean cười nói.

– Thế sao ? Vậy không còn cách nào khác là phiền ngài vậy.

– Mà này, cậu ăn hết tất cả, còn một món chưa ăn, cậu có muốn thử luôn không ?

– Ngài đã mời, tại sao tôi lại dám từ chối cơ chứ.

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày