Trang chủ » eSports » Dota 2 » Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 7)

Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 7)

Team XemGame | 19/07/2015 12:52

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!
DOTA 2

DOTA 2

A-RTS | Valve
Trang chủ Fanpage

Bạn gái tôi là Queen of Pain

-Chương 7-

Tác giả: Nhà văn đi mid

chap_7.jpg (905×960)

>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 1)
>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 2)
>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 3)
>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 4)
>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 5)
>>Bạn gái tôi là Queen of Pain (Chương 6)

Tôi mở mắt dậy vào lúc 10h sáng, toàn thân rã rời như bị một chiếc xe tải đâm, hay nói cách khác là một con… creep rừng cao hơn 2m5. Akasha vẫn đang ngủ ngon lành trên giường như chưa có điều gì xảy ra. Để mặc cô ta ngủ, tôi đi xuống bếp pha một ly cà phê hoà tan rồi châm điếu thuốc. Sau cuộc gặp mặt “nho nhỏ” tối qua với 3 hero và 7… con creep rừng, tôi vẫn không biết liệu mình có đang nằm mơ hay do hít nhầm thứ gì không. Tôi đoán rằng tôi vừa mới khám phá ra một điều gì đó rất vĩ đại cho nhân loại, nhưng chẳng hiểu lí do tại sao tôi vẫn liên tục véo má mình.

Đến trưa, tôi có 2 cuộc gọi. Một cuộc là của Giang, nó gọi khoe về những món ăn chơi trong buổi thác loạn bên nhà thằng Huy tối qua. Cuộc gọi còn lại là của bên nhà xuất bản, họ gọi để báo đã chuyển tiền nhuận bút. Ơn trời, cuối cùng thì chuỗi ngày khổ sở ăn mì gói đã tạm thời chấm dứt. Tôi chạy thẳng lên phòng ngủ kéo Akasha dậy. Cô ta lèm bèm:

“Sao ngươi đánh thức ta, đồ đần độn”

“Thay quần áo nhanh lên, chúng ta phải ra ngoài” – Tôi ném cho cô ta bộ quần áo ‘nữ tính’ nhất mà tôi có. Đó là một chiếc quần hoa ngắn và một chiếc áo thun màu hồng.

“Ngươi nghĩ ngươi có thể ra lệnh cho ta sao?” – Cô ta trừng mắt nhìn tôi

“Có thể cô là Queen of Pain thật, nhưng ở đây, cô chỉ là một kẻ ở nhờ thôi” – Tôi khoanh tay nói – “Và ở nhờ thì phải nghe theo lời chủ nhà”

“Ngươi nghĩ ngươi là chủ nhà?” – Cô ta đứng lên – “Bất kì nơi nào ta đến, chủ nhà, lãnh chúa, vua, giáo hoàng… tất cả đều phải nghe theo lệnh ta”

“Hmm, nope, tui không nghĩ là tôi sẽ làm như vậy”

“Không ư?” – Cô ta tiến gần đến tôi, vòng ra phía sau, vuốt nhẹ hai bên vai tôi. Sau đó cô ta áp sát người vào lưng tôi (tôi đang nói đến cái phần tròn trịa căng phồng kia), rồi thì thầm vào tai tôi –
“Ngươi có tin… ta sẽ làm những điều xấu xa… rất rất xấu xa khi ngươi đang chìm trong giấc ngủ không?”

“Cô… cô sẽ làm gì?” – Tôi thì thào, ngửa cổ ra sau theo một ma lực lạ lùng nào đó

Ta sẽ…hmm… nói thế nào nhỉ… ta sẽ khiến ngươi chìm trong cơn đau đớn và thỏa mãn cùng cực” – Akasha ép chặt người vào tôi hơn nữa – “Rồi ngươi sẽ quỳ xuống chân ta, để van xin ta làm điều đó lần nữa… và lần nữa.”

Hai mắt tôi nhắm nghiền, đầu tôi chẳng suy nghĩ được gì. Tôi bị cuốn vào cái cảm giác phần thân thể cô ta chạm vào mình. Cô ta như đánh thức một sự hoang dại điên rồ nằm sâu bên trong tôi vậy. Lúc này, tôi chỉ muốn ôm chặt lấy cô ta và làm theo bản năng của mình. Bỗng cô ta buông tôi ra, dập tắt cái cảm giác hoang dại đó. Tôi thở hổn hển, cảm thấy thật hụt hẫng và khó chịu.

“Thế nào?” – Cô ta ngồi xuống giường, mỉm cười ‘ngây thơ’

“Vừa rồi… cô làm phép thuật với tui vậy” – Tôi hỏi

“Đó không phải là phép thuật!” – Cô ta xoa xoa hai bàn tay – “Đó chỉ là một sự hiểu biết!”

“Hiểu biết?”

“Một sự hiểu biết về đàn ông! Một phương pháp điều khiển đơn giản…” – Cô ta quay đi nhìn hướng khác, cười khó hiểu – “Đặc biệt là… trai tân!”

“WTF???”

Ngoài việc cô ta vừa đi vừa liên tục hỏi tôi về tất cả mọi thứ, thì việc đi bên cạnh Akasha cũng không đến mức tồi tệ như tôi nghĩ. Hầu hết mọi thằng, mọi anh, mọi chú bác từ xóm tôi cho tới những nơi tôi đi đến đều nhìn cô ta với ánh mắt thèm thuồng. Và tất nhiên, họ nhìn tôi với ánh mắt đại loại như: “Thế *** nào mà thằng *** này lại quen được một em xinh thế này chứ” hoặc “Anh bạn à, anh không xứng với cô ấy đâu, hãy để tôi”. Điều đó làm tôi cảm thấy khá thú vị, cứ như là mình đang ở trên đỉnh thế giới vậy. Tôi cũng không còn phát điên lên với các phát ngôn hay câu hỏi ngớ ngẩn của ẻm:

“Ta muốn đi tới tòa tháp đó” – Cô ta chỉ vào Bitexco

“Những sinh vật mà các ngươi cưỡi thật ồn ào và gớm ghiếc”

“Này, Đừng nói là chúng ta sẽ chui vào bụng nó nhé, ta không muốn nó ăn thịt ta đâu” – Cô ta lẩm bẩm khi bị tôi kéo lên xe bus.
…………………………
Cuối cùng thì tôi cũng rút được tiền trước khi cô ta đi lạc vào nhà vệ sinh nam lần nữa. Tôi dắt cô ta đi ăn rồi quyết định đến siêu thị mua cho cô ta một vài bộ đồ đàng hoàng, với đến lúc tôi cũng phải làm đầy kho lương thực ở nhà rồi. Thật ra tôi không ngại ngùng gì khi mua quần áo cho nữ cả, nhưng việc mua đồ lót thì quả là… một điều đáng sợ. Dù sao thì, sau một hồi chọn lựa theo kích cỡ mà tôi… đoán là vừa, tôi để ý thấy những cô gái gần đó nhìn tôi như thể một “sinh vật lạ”. Cũng may là tôi khá sáng suốt khi không cho cô ta thử đồ.
Lòng vòng qua mất gian hàng nhu yếu phẩm, Tôi và ẻm lượn ra tính tiền. Ồ, ngạc nhiên thay! Em gái Giang, Lanaya đang ngồi ở quán cà phê của siêu thị, nơi mà tôi cũng hay chuồn ra hút thuốc khi còn làm ở đây. Lanaya ăn mặc như một em sinh viên bình thường và ngồi đọc một quyển sách của Charles Darwin, nếu tôi không biết thân phận thật của nàng vào tối qua thì có lẽ tôi vẫn đang nghĩ đây là một cô gái hết sức “bình thường”, xinh đẹp và thông minh.

“Chào” – Cô ta nói, vẫn nhìn vào quyển sách

“Trông ngươi thật kì lạ Lanaya” – Akasha nói rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện

“Đan, anh nghĩ sao?” – Lanaya hỏi tôi, nhưng vẫn cắm đầu vào quyển sách

“Tui nghĩ cô trông thật…bình thường”

“Tốt” – Lanaya nhìn tôi đáp, rồi lại cúi xuống đọc tiếp

“Cô không có gì giống một nhân vật bị hút bằng một cái lỗ điên rồ nào đó sang thế giới này cả” – Tôi ngồi xuống nói

“Vậy có nghĩa là tôi đang hòa nhập tốt” – Lanaya mỉm cười

“Cô có thật sự là một hero không vậy….” – Tôi nói

“Vừa rồi, có anh chàng còn tiếng làm quen và xin facebook của tôi nữa” – Layana mỉm cười và móc trong túi xách ra chiếc máy tính bảng

“Cái quái gì… Facebook?” Tôi nói khá lớn khiến cho những người ngồi xung quanh nhìn về phía chúng tôi

“Thật dễ dàng để tìm kiếm thông tin và kiến thức của loài người bằng thứ này !” – Lanaya hí hửng

“Cô lấy nó ở đâu vậy?” – Tôi hỏi về cái máy tính bảng mà quên mất việc tại sao cô ta biết cách sử dụng nó.

“Của cô ta, Như” – Cô ta nói và chỉ vào chính mình – “Nói cách khác là của tôi, sau này anh có thể gọi tôi bằng cái tên con người đó”

“Sao cũng được. Tui vẫn đang thắc mắc một chuyện” – Tôi hỏi – “Tui vẫn chưa hiểu tại sao cô nói được tiếng Việt”

“Ở thế giới của ta, không dùng ngôn ngữ nói, ý thức trong não bộ giúp bọn ta hiểu nhau và truyền đạt thông tin cho đối phương…” – Akasha nói.

Layana gật đầu, tiếp lời:

“Riêng về chữ viết, chỉ có tôi đã từng biết về ngôn ngữ của các bạn thông qua những cuốn sách về chữ viết trong Violet Archives (*7). “

“Có cả chữ viết của loài người trong thế giới của các cô?”

“Như tôi đã từng nói, một số người đã từng đến thế giới của chúng tôi. Và họ để lại những giá trị kiến thức nhất định.” – Lanaya giải thích

“À há” – Tôi ậm ừ

“Ngươi đã tìm ra cách nào để đưa chúng ta quay lại chưa?” – Akasha hỏi

“Trong hai ngày qua, ta đã tìm hiểu các sự kiện lạ diễn ra trong pham vi hoạt động thường thấy của một lỗ xoáy, và đây là những danh sách ta thống kê sau khi đồng bộ qua các thuật toán tìm kiếm” – Lanaya mở hình ảnh trong máy tính bảng, đó là một tấm bản đồ và những chú thích kĩ càng mà cô ấy đã ghi ra.

“Ngươi đang nói gì vậy Mọt Sách?” – Akasha nhíu mày

“Đây có khả năng là địa điểm của những ‘người khác’ “

*Chú thích:

Viện Violet Archives – (Thư Viện Tím) : vốn là nơi lưu giữ các nghiên cứu của tộc Keen (một dân tộc nổi tiếng với trí thông minh). Lanaya – Templar Assassin dành nhiều năm nghiên cứu ở đây.

(Còn tiếp)

*Tìm hiểu thêm về “Bạn gái tôi là Queen of Pain” tại www.facebook.com/nhavandiMiD

DOTA 2

DOTA 2

▪ Đánh giá: 7.4 sao (516 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: A-RTS

▪ Nhà phát hành: Valve

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày